1. Những chi tiết nào trong văn bản nói lên tấm lòng thương yêu và hành động cao cả của cụ Bơ-men đố

Câu 1. Những chi tiết nào trong văn bản nói lên tấm lòng thương yêu và hành động cao cả của cụ Bơ-men đối với Giôn-xi? Tại sao nhà văn bỏ qua không kể sự việc cụ đã vẽ chiếc lá trên tường trong đêm mưa tuyết? Chiếc lá cụ vẽ có phải là một kiệt tác không? Vì sao?

Cụ Bơ-men là một họa sĩ đã ngoài sáu mươi, râu xồm, kiếm sống bằng cách ngồi làm mẫu cho các nghệ sĩ trẻ cùng ở xóm đó.
Trong văn bản, chỉ có vài chi tiết nhỏ liên quan đến cụ: Sang đến nơi, họ (nghĩa là cả Xiu và cụ Bơ-men) sợ sệt ngó ra ngoài cửa sổ, nhìn cây thường xuân. Rồi họ nhìn nhau một Lát không nói năng gì. Vì sao cụ Bơ-men sợ sệt khi nhìn thấy những chiếc lá thường xuân theo rụng (trên cây lúc này chi còn một hai chiếc)? Thái độ “sợ sệt” thể hiện lòng thương yêu lo lắng của cụ đối với số phận của Giôn-xi. Chính trong phút giây cùng Xiu nhìn nhau một lát không nói năng gì là khoảnh khắc cụ đang nghĩ đến cách vẽ chiếc lá cuối cùng đế cứu sống Giôn-xi mà đến cuối truyện ta mới được biết qua lời kể cùa Xiu.
Cụ cao thượng hiếm có, thầm lặng quên mình vì người khác, chẳng hề nói với ai về ý định tốt đẹp cua mình.
Người kể chuyện bỏ qua không nói đến việc cụ Bơ-men vẽ chiếc lá trong đêm mưa tuyết ra sao mà đợi đến những dòng cuối truyện mới cho người đọc biết qua lời kể lại của Xiu. Với nghệ thuật tài tình như vậy, tác giả tạo được sự bất ngờ, không chỉ cho Giôn-xi mà còn cho cả người đọc chúng ta.
Tác phẩm của cụ, Chiếc Lá cuối cùng đúng là một kiệt tác cụ vẽ rất giống, đến nỗi Giôn-xi tướng đó là chiếc lá thật. Đúng ra giống như thật không phải là kiệt tác. Mà tác phẩm lá của cụ là kiệt tác vì nó đã đem lại sự sống cho Giôn-xiề. Đúng như ý của nhiều người: Chiếc lá ấy không phải chỉ được vẽ bằng bút lông, bột màu, mà bằng cá tình thương bao la và lòng hi sinh thầm lặng mà cao thượng đến vô cùng của người họa sĩ.