1. Ánh trăng của Nguyễn Duy mang sức sáng nối liền quá khứ – hiện tại, là tấm gương trăng để soi lòn

1. Ánh trăng của Nguyễn Duy mang sức sáng nối liền quá khứ – hiện tại, là tấm gương trăng để soi lòng. Con người của gốc lúa bờ tre, của nắng nỏ trời xanh, của lời ru trọn kiếp người không đi hết, của “Nước chè tươi rót vàng mơ ” ấy thường hay giật mình giữa chốn đô hội ồn ào:

Tắc kè…

tắc kè…

tôi giật mình

[...]

cái âm thanh của rừng lạc về thành phố

[...]

Chợt hiện về thăm thẳm núi non kia”

( Nghe tắc kè kêu trong thành phố )