Câu 1. Nghe và kể lại câu chuyện KHÔNG NỠ NHÌN. Bài làm Hằng ngày, em được nghe hoặc chứng kiến rất

Câu 1. Nghe và kể lại chuyện KHÔNG NỠ NHÌN.
làm
Hằng ngày, em được nghe hoặc chứng kiến rất nhiều câu chuyện. Mỗi câu chuyện đã để lại cho em một học sâu sắc. Câu chuyện “không nỡ nhìn” mà cô giáo đã kể cũng làm em suy nghĩ. Chuyện như thế này:
Trong suốt chuyến đi xe buýt đông người, có anh thanh niên đang ngồi lấy hai tay ôm mặt. Một bà cụ đứng cạnh bên thấy thế liền hỏi:
- Cháu nhức đầu à? Cần xoa dầu không? Cụ có mang theo dầu
đây.
Anh thanh niên liền nói khẽ:
- Không ạ! Cháu không nỡ ngồi nhìn các cụ già và phụ nữ phải đứng.
Câu chuyện đã nói lên sự thờ ơ, lãnh đạm của anh thanh niên nọ. Anh thiếu quan tâm đến cụ già, không nhường ghế cho cụ già, nhưng lại giả nhân, giả nghĩa. Câu chuyện cũng thể hiện lòng nhân ái của cụ già trên xe. Tuy không được anh thanh niên nhường ghế nhưng cụ rất quan tâm đến anh thanh niên. Cụ như một tấm gương sáng cho anh thanh niên nọ và mọi người cùng đi trên xe noi theo.